1. Chân dung tự họa
(I)
hôm qua thơ rượu Tơ-
Tình
sáng mai hết rượu
thấy mình mất thơ
Tình
sáng mai hết rượu
thấy mình mất thơ
(II)
hôm qua thơ rượu Tơ-Tình
sáng mai hoang đãng
thấy mình mất tiêu…
(III)
hôm qua thơ rượu Tơ-
Tình
sáng mai mất tríthấy mình mất luôn…
(IV)
sáng mai thấy ta vẫn còn
buồn năm phút tại Diêm vương nuốt lời
ta không là kẻ chán đời
mà ta chán ngán làm người
như ta .sáng mai thấy ta vẫn còn
buồn năm phút tại Diêm vương nuốt lời
ta không là kẻ chán đời
mà ta chán ngán làm người
2. RƯNG RƯNG
rưng rưng tôi nhớ cái người tôi thương
men trong tám hướng bốn phương
rưng rưng tiễn biệt người thương tôi về…
rưng rưng tiễn biệt người thương tôi về…
3. LÀ AI
Là ai tâm Phật thân Ma
Nhập nhoà một bóng chợt xa , chợt gần
Chợt phong vân, chợt phù vân
Thương đời , đời loạn, thương thân, thân nhàu! …
4. Khóc bạn
Thế mà bốn chín rồi sao
Theo vòng cát bụi lẫn vào hư vô
Bọt bèo về với nguyên sơ
Cái đi đi khuất
cái chưa chưa rời
Nhang tàn , lửa tắt , người ơi!..Theo vòng cát bụi lẫn vào hư vô
Bọt bèo về với nguyên sơ
Cái đi đi khuất
cái chưa chưa rời
5. NHẬP NHẰNG
Nhập nhằng giữa rượu và thơ
Còn thơ không nữa hay là không thơ ?
Nhập nhằng giữa rượu và ta
Còn ta không nữa hay là không ta ?
6. CHO CÔ GÁI BỤI ĐỜI Ở CÔNG VIÊN CHỢ ĐÀ LẠT
Bỏ nhà lăn lóc công viên
Nát nhàu thân xác giữa triền miên mưa
Trong em còn nét ngọc xưa
Trong tôi còn chút thẫn thờ
mà đau!…
Nát nhàu thân xác giữa triền miên mưa
Trong em còn nét ngọc xưa
Trong tôi còn chút thẫn thờ
mà đau!…
7. ĐI – VỀ.
Tặng Mặc Phương TửNgười đi am bặt kệ kinh
Nhãn lồng chín rụng lặng thinh hương chờ
Người về bồ- tát làm thơ
Khói tòa sen tỏa nhập nhòa sắc – không
8. Ngập ngừng
Ngập ngừng để kịp chiều rơi
Ngập ngừng để kịp tỉnh rồi mới say
Ngập ngừng thương mướn khóc vay
Ngập ngừng vài một mà say vô vàn…
Ngập ngừng để kịp tỉnh rồi mới say
Ngập ngừng thương mướn khóc vay
Ngập ngừng vài một mà say vô vàn…
9. MỘT NỬA
Tặng Trịnh Sơn
Có người nửa Phật nửa Ma
Nửa Thần nửa Chúa nửa ta nửa đời
Nửa không nửa có nửa người
Nửa là một
nửa là mười thành không! 10. ĐÔI KHI
Đôi khi bỏ bể về rừng
ngó anh cọp ốm , chợt lòng từ tâm
nửa chừng sương rót lâm râm
rồi một, hai, bốn, năm châm giọt buồn !...
Lê Thiên Minh Khoa
ngó anh cọp ốm , chợt lòng từ tâm
nửa chừng sương rót lâm râm
rồi một, hai, bốn, năm châm giọt buồn !...
Lê Thiên Minh Khoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét