Thứ Hai, 30/07/2012 - 10:57
Manh nha xâm chiếm Hoàng Sa - Trường Sa
Tư liệu trong suốt chiều dài “lịch sử” kéo từ thời Tần, Hán cho đến sau Thế chiến thứ II (1945), Trung Quốc chưa bao giờ đưa ra được những chứng cứ có thể chứng minh hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nằm trong phần đất của họ.
Trung Quốc cũng luôn
tuyên bố có chứng cứ đầy đủ về “đường lưỡi bò” hay còn gọi là đường chín
đoạn của mình là hợp lý, song sự thật trớ trêu ẩn chứa trong chính sử
sách của nước này cho thấy “cái lưỡi bò” này chỉ được tạo nên từ sự
“ngoa ngôn ngụy biện” của phần lớn học giả nước này.
Vậy “đường lưỡi bò” này “bò” từ đâu ra?
Đường lưỡi bò ở đâu ra? - Kỳ 1:
TT - Hoàng Sa và Trường Sa chưa bao giờ xuất hiện trong
các địa đồ hay thư tịch của Trung Quốc cho đến nửa đầu thế kỷ 20. Các
bản đồ đời nhà Thanh ấn hành từ thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20 đều khẳng
định điểm cực nam của Trung Quốc chỉ dừng ở phủ Quỳnh Châu tại vĩ tuyến
18,13 độ vĩ bắc.
Trong khi quần đảo Hoàng Sa nằm ở vĩ tuyến 17,15 độ vĩ bắc và quần đảo Trường Sa ở từ vĩ tuyến 12 đến 8 độ vĩ bắc.
Đô đốc Lý Chuẩn, người được Trung Quốc cho rằng đã “thu phục Tây Sa” bằng pháo hạm năm 1909 - Ảnh: hudong.com
|
“Nâng cấp” chuyến đi của Lý Chuẩn
Cương giới của Trung
Quốc từ cổ chí kim đều luôn được sử sách địa đồ của họ xác định chỉ nằm
tại đảo Hải Nam và không thể vươn xa hơn nữa. Thậm chí, nhiều tài liệu
mang tính lịch sử của Trung Quốc còn chứng minh ngược lại rằng Trường Sa
và Hoàng Sa là của Việt Nam. Thế mà sau này đến thời đương đại, vì lòng
tham trong tuyên bố chủ quyền ở biển Đông, những hậu thế Trung Quốc đã
chà đạp sự thật lịch sử đó.
Có thể nói chính quyền
Trung Quốc bắt đầu manh nha xâm phạm chủ quyền của Việt Nam ở biển Đông
từ năm 1909 và ngày càng bành trướng mưu đồ này cho đến ngày nay. Báo
chí Quảng Châu thời bấy giờ đưa tin vào tháng 6-1909, chính quyền Quảng
Đông đã đưa hai pháo hạm loại nhỏ do đô đốc Lý Chuẩn dẫn đầu đi một vòng
quanh các đảo nằm phía đông đảo Hải Nam, để rồi vào năm 1932 chính
quyền Quốc dân đảng của Tưởng Giới Thạch đã nâng cấp chuyến đi của đô
đốc Lý Chuẩn là một dấu mốc thời gian để ấn định chủ quyền vô lý của
Trung Quốc ở quần đảo Hoàng Sa.
Chuyến đi của Lý Chuẩn
được ghi ngắn gọn là “được lệnh của tổng đốc Quảng Đông và Quảng Tây
lúc bấy giờ là Trương Nhân Tuấn, tháng 6-1909 đô đốc Lý Chuẩn dẫn đầu
hai chiến hạm Phục Ba và Sâm Hạm cùng 170 quan binh đến “thu phục Tây
Sa” (tức Hoàng Sa của Việt Nam). Trên thực tế, chuyến đi của đô đốc Lý
Chuẩn không phải là một chuyến khảo sát hay thị sát như phía Trung Quốc
mô tả, cũng chẳng có chuyện thu phục Hoàng Sa như Trung Quốc từng tưởng
tượng. Đó chỉ là chuyến đi mang tính chất “cưỡi ngựa xem hoa”, không hề
lưu dấu hay để lại một dấu tích hoặc luận chứng lịch sử cụ thể trên
những điểm mà họ đi qua“.
Thế nhưng, người Trung
Quốc cứ thổi phồng và ngụy tạo chứng cứ biến chuyến đi này thành chuyến
đi lịch sử nên mỗi giai đoạn có một kiểu mô tả khác nhau. Tờ Đại Công
Báo ở Thiên Tân ngày 8-10-1933, tức đến 24 năm sau, đã vẽ thêm rằng đô
đốc Lý Chuẩn cùng đoàn đội của ông ta đến Hoàng Sa và đã đo, vẽ cũng như
đặt tên cho 16 đảo ở đây. Song ai có thể tin chỉ chưa đầy 24 giờ thì Lý
Chuẩn có thể làm hết từng ấy việc ở Hoàng Sa và vì sao phải đến 24 năm
sau bút ký này mới được đưa ra? Chỉ có người Trung Quốc nói cho người
Trung Quốc nghe.
Bia chủ quyền Việt Nam trên đảo Hoàng Sa do Pháp xây dựng - Ảnh tư liệu
|
Trung Quốc khơi mào tranh chấp Hoàng Sa
Những chứng cứ do phía
Trung Quốc đưa ra về quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa chưa bao giờ xác
thực cả về mặt lịch sử lẫn pháp lý. Song mưu đồ xâm chiếm thì đã rõ ngay
khi Trung Quốc đưa ra luận điểm để bảo vệ cho chuyến thị sát trái phép
quần đảo Hoàng Sa năm 1909 của quan binh nước này, cho rằng quần đảo
Hoàng Sa là “quần đảo hoang”, trong khi Việt Nam đã có bằng chứng chứng
minh được chủ quyền ở Hoàng Sa và Trường Sa từ thế 17.
Sau chuyến đi của Lý
Chuẩn 12 năm, tháng 3-1921 chính quyền quân sự Quảng Đông đã ký một sắc
lệnh vô lý sáp nhập Hoàng Sa của Việt Nam vào huyện Châu Nhai, phủ Quỳnh
Châu lúc bấy giờ. Rõ ràng hành vi xâm phạm chủ quyền có chủ ý của Trung
Quốc đối với Việt Nam diễn ra ngay trong thời kỳ Việt Nam đang bị Pháp
xâm lược và mất hết quyền tự chủ về chủ quyền của mình.
Sở dĩ Trung Quốc muốn
xâm chiếm Hoàng Sa là vì trước đó trong chuyến thị sát vùng biển này,
tàu quan binh nhà Thanh đã phát hiện một nhóm thương nhân người Nhật
đang chiếm cứ đảo Pratas nằm gần Hoàng Sa (sau này Trung Quốc gọi là
Đông Sa). Trung Quốc không muốn quần đảo Hoàng Sa bị các nước mạnh thời
đó nuốt trọn nên đã bắt đầu hoành hành về chủ quyền Hoàng Sa. Đây là mầm
mống gây tranh chấp chủ quyền giữa Trung Quốc với Pháp lúc này đang
được xem là đại diện cho An Nam (tên gọi Việt Nam lúc bấy giờ). Động
thái của Trung Quốc năm 1921 đã khiến Pháp phải nhìn lại, dù tại thời
điểm này Trung Quốc chỉ mới xâm phạm chủ quyền Hoàng Sa trên văn bản.
Trước âm mưu xâm chiếm
của Trung Quốc và sự manh nha xuất hiện của người Nhật trên tuyến đường
biển quan trọng “nối liền giữa Hong Kong và Sài Gòn”, liên tiếp từ năm
1925-1930 Pháp đã có những động thái khẳng định chủ quyền không chỉ ở
Hoàng Sa mà còn cả ở Trường Sa. Trước hết, đầu tháng 3-1925 toàn quyền
Đông Dương Pasquier đã ra tuyên bố khẳng định quần đảo Hoàng Sa và
Trường Sa là thuộc lãnh thổ của Pháp (tức thuộc về An Nam đang là thuộc
địa của Pháp lúc bấy giờ).
Tiếp đến ngày
13-4-1930, Pháp đã cho tàu La Malicieuse ra Trường Sa để treo quốc kỳ
Pháp. Mười ngày sau đó, Chính phủ Pháp đã tuyên bố thực thi chủ quyền
trên quần đảo Trường Sa. Trước đó ngày 20-3-1930, toàn quyền Đông Dương
đã yêu cầu Bộ thuộc địa Pháp “Cần thừa nhận lợi ích của nước Pháp ẩn
chứa trong việc thay mặt An Nam thực thi chủ quyền đối với quần đảo
Hoàng Sa”.
Mẩu tin đăng trên báo Advertiser ngày 29-6-1909 cho biết Trung Quốc đưa tàu chiến đến quần đảo Hoàng Sa - Ảnh: trove.nla.gov.au
|
Bình luận của nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc
Cần
nhắc lại rằng sau khi thua trận trong chiến tranh Trung - Nhật, nhà
Thanh đã ký Hiệp ước Shimonoseki ngày 17-4-1895 (Trung Quốc gọi là Hiệp
ước Mã Quan). Theo đó, nhà Thanh nhượng cho Nhật Bản vĩnh viễn chủ quyền
đầy đủ của quần đảo Bành Hồ, Đài Loan và phần phía đông vùng biển của
bán đảo Liêu Đông cùng với tất cả các tài sản có trên đó như: công sự,
kho vũ khí...và khu vực này không bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa - Trường
Sa.
Điều
đó có nghĩa hai quần đảo này đã không được xem là thuộc chủ quyền của
Trung Hoa (nhà Thanh)! Điều này hoàn toàn phù hợp với việc các bản đồ
Trung Quốc vẽ trong thời kỳ này đã xem Hải Nam là vùng cực Nam của Trung
Quốc. Mặt khác, qua sự kiện tàu buôn La Bellona của Đức bị chìm vì đá
ngầm vào năm 1885 và tàu Himeji của Nhật bị đắm vào năm 1896 đã bị nhà
đương cuộc Trung Hoa ở đảo Hải Nam từ chối trách nhiệm cứu vớt với lý do
những vùng này không thuộc lãnh hải và quyền quản hạt của Trung Hoa cho
thấy chí ít đến cuối thế kỷ 19, nhà đương cuộc Trung Hoa xem những quần
đảo này không thuộc về Trung Quốc.
|
Tranh chấp chủ quyền
trên biển Đông từ những năm 1930 đã trở nên gay gắt hơn khi có sự nhúng
mũi của chính quyền Trung Hoa Dân Quốc của Tưởng Giới Thạch và Nhật Bản.
Những biến cố lớn liên quan đến số phận Hoàng sa, Trường Sa đã xảy ra vào thời điểm này.
Kỳ tới: Nhật bại trận, Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét