( Phạm Thanh Quang )
HƯƠNG TÌNH MUỘN
HƯƠNG TÌNH MUỘN
Bồi hồi như sau giấc mơ
Chút hương tình muộn mây mưa tôi cầm
Em là người của trăm năm
Lặng im một thuở bỗng dưng giạt dào!..
Tôi quen mơ hái trăng sao
Em như nai nhỏ lạc vào rừng hoa!..
Thế rồi gần, thế rồi xa
Thế rồi thổn thức - bước quan lệ đời!
Em thành ngọn lửa trong tôi
Âm thầm cháy sáng khoảng trơi lãng du!..
PTQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét